Hai anh chàng nhà giàu rủ nhau đi xem đua ngựa ở Monaco. Một anh hỏi: “Cậu có bao nhiêu du thuyền?” “Hai cái”. “Xoàng quá! Tớ có ba cái”.
– Vậy chúng mình sẽ đánh cá con ngựa số 5 về nhất nhé.
– Đồng ý.
Họ cá 200.000 USD và con ngựa số 5 về nhất. Một lát sau…
– Cậu có bao nhiêu phi cơ riêng?
– Tớ có 3 cái.
– Quá xoàng, tớ có 4.
– Vậy chúng ta đặt cược cho con ngựa số 7 nhé!
Và họ cá 500.000 USD. Con ngựa số 7 vô địch. Một lát sau…
– Hỏi tế nhị nhé! Mỗi đêm cậu có thể làm “chuyện ấy” bao nhiêu lần?
– 4 lần.
– Quá xoàng, tớ thì phải 5 lần.
– Ồ, vậy ta đặt cửa con ngựa số 9 nhé!
– Tất nhiên rồi!
Và họ cá tất cả số tiền vào con ngựa số 9. Nhưng lần này, con ngựa số 2 về đích đầu tiên. Ngẩn người tiếc của, một người than thở:
– Biết thế tớ nói thật.
– Ừ, đáng lẽ tớ cũng nên thế.
Đang làm món trứng cho bữa sáng, chợt Mary thấy anh chồng lao vào bếp hét toáng: “Cẩn thận!”
Mary chưa kịp định thần, anh chồng đã hét tiếp:
– Cẩn thận, cho thêm chút bơ vào! Trời đất ơi, em đang nấu quá nhiều thứ cùng lúc đấy! Đảo cái chảo đi, đảo đi! Cần thêm bơ nữa, trời ạ, thế nào cũng bị dính vào chảo mà xem! Cẩn thận, cẩn thận! Anh đã bảo em rồi cơ mà! Em không bao giờ lắng nghe anh cả! Không bao giờ! Hất quả trứng đi nhanh lên! Em điên à, em bị làm sao đấy? Mà đừng quên cho muối. Em thì lúc nào cũng quên. Muối ấy, nhớ chưa?
Nín nhịn không được, cô vợ nổi cáu, chăm chăm nhìn chồng:
– Anh bị làm sao vậy? Anh nghĩ là em không biết rán mấy quả trứng à?
Anh chồng thản nhiên nhún vai đáp:
– Anh chỉ muốn cho em biết là anh cảm thấy thế nào khi anh lái xe mà có em ngồi cạnh.
Cô gái xinh đẹp xin phép mẹ đi dự dạ hội. Trước khi đi mẹ cô dặn: “Con đã lớn rồi, nên học cách phòng ngừa những tên Sở Khanh”.
– Phòng ngừa thế nào hả mẹ?
– Khi có đứa nào muốn đi xa hơn giới hạn cho phép, con hãy hỏi nó: “Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?”. Bọn đàn ông trẻ thường ngại chuyện con cái lắm vì chúng sợ chịu trách nhiệm.
Ghi lời mẹ, cô gái đến dạ hội. Hôm đó các chàng trai đều thi nhau đến mời nàng nhảy. Chàng trai thứ nhất tiếp cận nàng là một công tử cực kỳ đẹp trai, sau khi đi gần hết điệu Valse, chàng trai kín đáo hôn nhẹ vào bờ vai cô gái. Cảm nhận “điều khác lạ”, cô gái liền hỏi:
– Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?
Anh chàng bỗng tái mặt, đưa cô gái về chỗ ngồi và lủi ra xa.
Kẻ thứ hai là một chủ doanh nghiệp nổi tiếng giàu có, bước nhảy của anh ta cực kỳ điệu nghệ, vòng tay rắn chắc khỏe mạnh. Cô gái thấy tâm hồn xao xuyến. Bỗng nhiên cô cảm thấy bàn tay đáng nhẽ phải để hờ ở hông nàng đang di chuyển xuống dưới. Cô lại thì thầm vào tai anh chàng:
– Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?
Bước nhảy của chàng thương gia dần dần rối loạn, mắt bỗng mờ đi. Kết thúc điệu nhảy, anh chàng lủi nhanh vào đám đông.
Kiểm chứng kinh nghiệm của mẹ thành công, cô gái tự tin đi tìm nạn nhân mới. Lần này là một anh chàng trông rất ngố lại nhảy không đẹp, thỉnh thoảng còn giẫm vào chân cô. Sau một hồi vất vả, chàng ngố tỏ ra ngượng ngùng vì sự vụng về kém cỏi của mình mới ngỏ lời mời nàng ra ngoài đi dạo. Đến bên chiếc ôtô, anh chàng mở cửa đưa nàng vào trong. Cảm thấy điều gì đó không ổn, cô gái liền hỏi:
– Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?
Anh chàng sáng bừng mắt đáp lại câu hỏi của nàng bằng một nụ hôn nồng cháy.
Sau khi đáp lại nụ hôn, cô gái lại hổn hển:
– Chúng ta sau này sẽ đặt tên con là gì?
Anh chàng vẫn không trả lời nàng mà nhẹ nhàng gỡ bỏ quần áo nàng ra… Cô gái cố gắng gồng người hỏi lại lần cuối cùng:
– Chúng… ta… sẽ… đặt… tên… con… là… g…..ì?
Chàng ngố lúc này mới nhẹ nhàng rút trong túi quần ra chiếc bao cao su và nói với nàng:
– Nếu nó thoát được ra khỏi cái này, chúng mình sẽ đặt tên nó là David Copperfield nhé!
Hai phụ nữ nói chuyện với nhau trên xe buýt. Một người phàn nàn:
– Thanh niên bây giờ ăn mặc nhố nhăng quá! Tóc tai dài thõng xoã xượi, quần cắt ống lua rua, phì phèo thuốc lá trên môi…
– Vâng! – người kia hưởng ứng – Đấy, trông cái cậu thanh niên kia kìa, nhố nhăng quá! Đàn ông mà chẳng có phong thái gì cả.
– Ồ! Nó là con gái tôi đấy! – bà kia phật ý.
– Bà là mẹ nó ư?
– Không, tôi là bố nó!