Hên & Xui

Có một ngôi chùa ở một nơi xa xôi nào đó… có 3 vị sư tăng đang tu hành. Thời gian tu hành là 100 năm với điều kiện là trong 100 năm đó họ không được mở miệng nói bất cứ một lời nào. Cho tới ngày cuối cùng của năm thứ 99 thì chùa hết gạo và 3 người phải xuống núi mua gạo. Trên đường đi trở về, vì đường dốc cao quá nên đã có một bao gạo bị rớt khỏi xe thồ nhưng vị sư thứ nhất mải lo đẩy nên không hề để ý. Vị sư thứ hai ra dấu cho vị sư thứ nhất báo là đã rớt bao gạo nhưng diễn tả mãi mà vị sư thứ nhất cũng không hiểu, thế là vị sư thứ hai nổi nóng và quát:

– Tôi diễn tả tới như vầy mà cũng không hiểu à, đồ con bò…

Vị sư thứ nhất liền trả lời:

– Chết ngươi rồi… ngươi dám nói chuyện à?

Lúc này vị sư thứ ba cười phá lên và nói:

– Hên quá! Mình chưa nói…

Click to rate this post!
[Total: 561 Average: 4.5]

Thông minh

Bill và Sharif

Thủ tướng Nawaz Sharif đến Washington để tham dự một cuộc hội kiến với tổng thống Mỹ là Bill Clinton. Sau bữa ăn tối, Bill nói với Sharif: “Này Sharif, tôi không biết anh nghĩ gì về các thành viên trong nội các của mình nhưng của tôi thì họ rất thông minh và sáng dạ.”

“Làm sao anh biết được điều đó hả Bill?” – ngài Sharif hỏi

“Ô, đơn giản lắm cơ!” – Bill nói – “tất cả bọn họ đều phải trải qua một cuộc trắc nghiệm đặc biệt trước khi làm Bộ trưởng. Ðợi một tí nhé!”. Ông ta gọi bà Ngoại trưởng Madeleine Albright đến và nói với bà ta “Nói tôi nghe nào Madeleine, ai là con của cha mẹ bà và ai không phải là anh chị em của bà?”

“Ah, quá dễ thưa Tổng thống” – Madeleine đáp – “đó chính là tôi!”

“Tốt lắm Madeleine” Clinton nói và ngài Sharif của chúng ta rất ngạc nhiên.

Ông ta trở về Islamabad và suy nghĩ rất lâu về trí thông minh của các thành viên trong nội các mình. Cuối cùng ông cho gọi Sartaj Aziz đến và nói: “Sartaj Aziz, nói tôi nghe nào, ai là con của cha mẹ anh và ai không phải là anh chị em của anh?”

Sartaj Aziz suy nghĩ rất lâu, rất lâu nhưng vẫn không biết được câu trả lời. “Tôi có thể suy nghĩ thêm không thưa Thủ tướng? Có thể tôi sẽ trả lời ngài vào ngày mai?” – “Dĩ nhiên”, Sharif nói, “tôi cho anh 24 giờ đấy”

Sartaj Aziz đi khỏi và cố nặn óc ra để suy nghĩ về câu hỏi của ngài Thủ tướng, ông ta cho triệu tập các bộ trưởng, thứ trưởng và các quốc vụ khanh nhưng không ai biết được câu trả lời. 20 giờ sau, Sartaj Aziz vẫn còn rất lo lắng – vẫn chưa có câu trả lời và chỉ còn đúng 4 giờ nữa thôi. Cuối cùng Sartaj Aziz nói “Tôi sẽ hỏi George Fernandez, ông ta rất thông minh, ông ta sẽ biết được câu trả lời.” Thế là ông ấy hỏi Fernandez thật.

“George” – Sartaj nói – “nói tôi nghe ai là con của cha mẹ ông và ai không phải là anh chị em của ông?”

“Ðơn giản quá”, George trả lời, “đó chính là tôi!”

“Ô” – thế là Sartaj Aziz gọi điện cho ngài Sharif ngay. “Thưa thủ tướng, tôi đã có câu trả lời đây: người đó chính là George Fernandez”

“Không phải, đồ ngốc ạ” – Sharif giận dữ nói – “người đó chính là Madeleine Albright!”

Click to rate this post!
[Total: 198 Average: 4.1]

Tự tử

Một cô gái tóc vàng hoe được chở tới bệnh viện với ngón tay trỏ nát bấy và chảy rất nhiều máu.

Bác sỹ hỏi:

– Làm sao cô lại bị thế này?

– Tôi định tự tử !

– Cô đ ùa à, cô định tự tử bằng cách bắn vào ngón tay sao?

– Đồ ngốc. Lúc đầu tôi đã định bắn vào ngực, nhưng rồi nhớ ra rằng tôi đã mất 20.000 $ để nó trở nên đẹp như thế. Bởi vậy tôi mới chĩa súng vào tai, nhưng tôi sợ nghe tiếng súng bởi thế tôi mới lấy ngón trỏ bịt tai kia lại để đỡ ồn. Rồi tôi bóp cò…

Click to rate this post!
[Total: 180 Average: 4]

Làm bài trắc nghiệm

Thầy giáo đang cho các em học sinh làm bài kiểm tra trắc nghiệm. Thấy Mary, cô bé tóc vàng hoe cứ ném lên trời một đồng tiền, thầy hỏi:

– Mary, em đang làm gì vậy ?

– Thưa thầy, em đang ném đồng tiền để biết cách trả lời các câu hỏi. Nếu đồng tiền rơi xuống mặt sấp thì em trả lời là sai, nếu mặt ngửa là đúng.

Đến khi sắp thu bài, thầy giáo để ý thấy Mary một mặt nhìn bài, một mặt thẩy đồng tiền nhanh hơn. Thầy hỏi:

– Em làm gì nữa vậy hả Mary?

– Thưa thầy, em đang kiểm tra lại các câu trả lời ạ!

Click to rate this post!
[Total: 216 Average: 3.7]