Lầm

Thánh Peter đứng trước cổng thiên đàng để đón chào linh hồn những người mới đến. Ngài trông thấy Đức Jesus đang đi đến bèn ra dấu thu hút sự chú ý của Đức Chúa.

– Con có chút việc phải đi. Người có thể trông chừng giùm cánh cổng này không ạ?

– Được! Nhưng ta phải làm gì?

– Chỉ cần tìm hiểu những người đến đây, hỏi về hoàn cảnh gia đình họ, cuộc sống của họ. Sau đó quyết định họ có xứng đáng được vào thiên đàng không.

– Nghe thú vị nhỉ đấy. Được, để ta làm cho. – Chúa phán.

Thế là thánh Peter ra đi và Chúa Jesus đứng canh cổng. Người đầu tiên xuất hiện trước cổng thiên đàng là một ông lão già nua, loà dở. Đức Jesus gọi ông lão ngồi vào bàn kiểm tra và ngồi đối diện với ông. Nhìn chăm chú vào ông lão, Đức Jesus hỏi:

– Ông sinh sống bằng nghề gì?

– Tôi làm nghề thợ mộc. – Ông lão trả lời.

Đức Jesus nhớ lại cuộc sống của ngài khi còn ở trần gian và hỏi tiếp:

– Ông có gia đình không?

– Có! Tôi có một đứa con trai,nhưng đã lạc mất nó.

Đức Jesus ấn tượng mạnh hơn:

– Ông lạc mất con trai à? Ông có thể kể tôi nghe về con trai ông không?

– Nó có vài cái lỗ ở tay và chân.

Đức Jesus ấn tượng mạnh đến nỗi không thốt nên lời, chỉ có thể nghe tiếng ngài thì thầm:

– Cha đó ư?

Cụ già cũng xúc động không kém, giọng cụ khàn đi vì xúc động:

– Pinochio đó phải không con?

Our Score
Click to rate this post!
[Total: 86 Average: 4.2]