Mike và Joe là đồng nghiệp tại một cơ quan. Cả hai cùng thích chơi gôn nhưng Mike thường chơi với Bob còn Joe hay đi đánh với Bill.
Một hôm Joe sang nhà Mike, hỏi:
“Sao cậu không chơi gôn với Bob nữa?”
Mike: “Thế cậu có chịu chơi gôn với một người luôn mồm chửi rủa sau mỗi lần đánh, đánh ăn gian ở hố cát rồi ghi lận điểm vào thẻ của hắn không?”.
Joe: “Tất nhiên là không”
Mike: “Ừ, cả thằng Bob cũng không”.
Rồi Mike quay sang hỏi Joe:
“Thế còn cậu, tại sao lại không chơi với thằng Bill nữa?”
Joe: “Cậu có chịu được cái cảnh phải chơi gôn với một người luôn rủ cậu tạt vào quán bar sau khi chơi, sau đó chuốc rượu cho cậu say mèm rồi dìu về nhà cậu, để mặc cậu ngủ trên ghế và tâm sự với cô vợ của cậu trên giường của chính vợ chồng cậu không?”
“Làm gì có thằng chó nào chịu được như thế!”, Mike hét lên.
Joe: “Đúng, và thằng Bill cũng thế!”.
Nhà Tommy mở tiệc đón năm mới và Tommy được giao nhiệm vụ đưa bánh kem vào tủ đá làm đông kem. Cuối bữa tiệc, mọi người dùng món tráng miệng. Tommy vội vàng mang bánh kem ra.
Trông chiếc bánh này ngon quá! – bác nó nói rồi cắn một miếng to, trong khi mắt vẫn liếc vào chiếc bánh tiếp theo.
Tommy, bánh ngon ghê – ông hoàn thành việc cho chiếc bánh thứ hai vào bụng và khen ngợi Tommy.
Bánh vừa đẹp mà kem lại đóng đá rất đều, cháu làm thế nào mà chúng lại đều thế? – ông bác lại cắn một miếng bánh lớn hơn.
Dạ, cháu phải liếm xung quanh mới được thế đấy ạ! – Tommy nhỏ nhẹ trả lời.
Thánh Peter đứng trước cổng thiên đàng để đón chào linh hồn những người mới đến. Ngài trông thấy Đức Jesus đang đi đến bèn ra dấu thu hút sự chú ý của Đức Chúa.
– Con có chút việc phải đi. Người có thể trông chừng giùm cánh cổng này không ạ?
– Được! Nhưng ta phải làm gì?
– Chỉ cần tìm hiểu những người đến đây, hỏi về hoàn cảnh gia đình họ, cuộc sống của họ. Sau đó quyết định họ có xứng đáng được vào thiên đàng không.
– Nghe thú vị nhỉ đấy. Được, để ta làm cho. – Chúa phán.
Thế là thánh Peter ra đi và Chúa Jesus đứng canh cổng. Người đầu tiên xuất hiện trước cổng thiên đàng là một ông lão già nua, loà dở. Đức Jesus gọi ông lão ngồi vào bàn kiểm tra và ngồi đối diện với ông. Nhìn chăm chú vào ông lão, Đức Jesus hỏi:
– Ông sinh sống bằng nghề gì?
– Tôi làm nghề thợ mộc. – Ông lão trả lời.
Đức Jesus nhớ lại cuộc sống của ngài khi còn ở trần gian và hỏi tiếp:
– Ông có gia đình không?
– Có! Tôi có một đứa con trai,nhưng đã lạc mất nó.
Đức Jesus ấn tượng mạnh hơn:
– Ông lạc mất con trai à? Ông có thể kể tôi nghe về con trai ông không?
– Nó có vài cái lỗ ở tay và chân.
Đức Jesus ấn tượng mạnh đến nỗi không thốt nên lời, chỉ có thể nghe tiếng ngài thì thầm:
– Cha đó ư?
Cụ già cũng xúc động không kém, giọng cụ khàn đi vì xúc động:
– Pinochio đó phải không con?
Tào Tháo, Lưu Bị và Tôn Quyền họp Hội nghị G3, Vua nhà Hán chủ trì. Vua Hán cho các cung nữ cởi trần, bôi nhọ nồi vào ngực, bắt múa đãi các tướng. Cuối cùng, chọn 3 cô đẹp nhất cho ngồi cạnh 3 vị Tào, Lưu, và Tôn. Bỗng đèn đuốc tắt hết. Hồi lâu đèn nến mới sáng lên. Thì thấy tay Tôn Quyền nhọ đen nhẻm, mũi Lưu Bị cũng bị đen. Vua Hán
nghĩ bụng: “Tôn Quyền khua khuắng cả cung nữ của ta, thế nào nó cũng lấy đất Ngô, Lưu Bị ngửi cả cung nữ của ta, thế nào nó cũng lấy Ba Thục, chỉ có Tào Tháo là trung thành với ta!”. Vua Hán bèn khen Tào trung nghĩa. Tào Tháo khoái quá, cười nhe răng. Răng và lưỡi đều đen thui…^_^
Bác sỹ hỏi thăm bệnh nhân:
– Loại thuốc mà tôi kê cho anh công hiệu chứ?
– Ồ, vâng! Cảm ơn bác sỹ đã chạy chữa.
– Thực sự công hiệu phải không?
– Vâng, thuốc rất tốt bác sỹ à!
– Vậy thì tôi phải uống thử xem. Tôi cũng bị đau y hệt như anh.
Bác sĩ trong bệnh viện tâm thần đi ra sân thì thấy rất nhiều bệnh nhân đang trèo ở trên cây. Bác sĩ hỏi:
– Các anh làm gì ở trên đó thế?
Các bệnh nhân đồng thanh nói:
– Có cái này hay lắm, bác sĩ trèo lên đây thì biết.
Bác sĩ tò mò cũng trèo thử lên cây. Các bệnh nhân reo lên sung sướng và nói:
– Thôi bây giờ chúng ta tiếp tục chơi trò “chín” đi.
Thế là bệnh nhân đầu tiên nói : “Tao chín rồi, tao rụng đây” , và hắn buông hai tay ra rơi xuống đất đánh “bộp” một cái, mỉm cười thú vị.
Bệnh nhân tiếp theo cũng nói: “chín rồi”, và buông tay rơi xuống đất.
Đến lượt bác sĩ, ông ta sợ quá kêu:
-Tôi chưa chín, tôi vẫn còn xanh nên không rụng được.
Thế là các bệnh nhân nói: “Thằng này còn xanh, phải ném thì nó mới rụng” và thi nhau cầm đá ném cho bác sĩ đau quá buông tay ra rơi xuống đất thì mới thôi.
Một nông dân mua được một chú gà trống rất hăng. Gà ta đạp hết gà mái rồi tới vịt mái khiến chúng đẻ liên tục, nông dân nọ rất hả hê. Một bữa, ông ta đi làm đồng về thấy gà trống đang nằm xụi lơ trên bãi cỏ sau nhà, bên trên là mấy con quạ đang chờ ăn xác. Người nông dân thương xót than thở: – Ôi chú gà tội nghiệp! Sao mày vội bỏ tao mà đi sớm vậy? Gà trống mở hé mắt nói: – Ông đi chỗ khác đi kẻo lũ quạ mái bay hết mất bây giờ