keo đến thế là cùng

Hai người keo kiệt đang trò chuyện.

“Anh vẫn chưa tái hôn à? Vợ anh chết đã hai năm rồi cơ mà?”

“Vâng, đúng thế! Tôi đã quen biết nhiều phụ nữ. Họ cũng dễ coi lắm thế nhưng…”

“Anh có thích họ không?”

“Không phải tôi định nói thế. Tôi chỉ muốn bảo trong số họ chẳng ai bị lao cả”

“Lao? Tại sao phải bị lao?”

“Anh có biết vợ trước của tôi chết vì bệnh lao? Sau khi chết cô ấy còn để lại một đống thuốc đặc trị nhưng tôi chưa tìm được ai mua cả”

Click to rate this post!
[Total: 51 Average: 3.9]

Tuý quyền… hèn

Hai bợm nhậu đi ngược chiều đụng nhau. Bợm này nổi giận xô bợm kia té nhào, nên đắc ý cười ha hả:

– Công nhận túy quyền của mình lợi hại thiệt, mới xô nhẹ một cái là bốn năm thằng té nhào liền.

Bợm kia lồm cồm ngồi dậy, lè nhè giọng bất bình:

– Bốn năm thằng bây xúm đánh một người say như tao thiệt là

Click to rate this post!
[Total: 73 Average: 3.7]

Vai diễn cuối

Một nam diễn viên nọ bị suy giảm trí nhớ, không còn khả năng nhớ bất cứ lời thoại nào trong kịch bản nữa. Sau nhiều năm anh ta cũng tìm được cơ hội tỏa sáng cuối cùng với một nhà hát khiêm tốn.

Ông đạo diễn dặn dò:

– Đây là phần quan trọng nhất và nó chỉ có một câu thoại thôi. Anh bước ra sân khấu trong cảnh đầu tiên, tay cầm một đoá hoa hồng. Anh nâng bông hồng lên chỉ với hai ngón tay ngửi hương hoa say mê và nói một câu duy nhất: “Ôi ngọt ngào như mùi hương của nữ hoàng trái tim tôi”.

Anh diễn viên rất lo lắng. Ngày qua ngày anh ta tập đi tập lại câu nói đó.

Và rồi ngày công chiếu vở kịch đã đến. Tấm màn nhung của sân khấu được kéo lên, chàng diễn viên bước ra, thốt lên câu nói đầy cảm xúc: “Ôi ngọt ngào như mùi hương của nữ hoàng trái tim tôi…”.

Cả khán phòng nhộn nhạo lên, khán giả cười ầm ỹ và ông đạo diễn giận xì khói.

– Anh là một thằng ngốc! – Ông đạo diễn gào lên. – Anh hại tôi rồi!

Anh diễn viên kinh ngạc:

– Điều gì xảy ra vậy? Tôi lại quên lời thoại à?

– Không! – Ông đạo diễn hét lớn. – Anh quên bông hồng.

Click to rate this post!
[Total: 52 Average: 3.6]

Tế nhị

Ông chủ Công ty nọ không may bị tai nạn, bị mất bên tai trái. Một ngày kia, ông ta có một cuộc phỏng vấn với 3 ứng cử viên sáng giá. Người đàn ông đầu tiên biết rõ những gì công ty đang cần và tỏ ra rất xuất sắc trong suốt buổi phỏng vấn.

Tới câu cuối cùng, ông chủ hỏi:

– Anh có nhận thấy tôi có gì khác thường không?

– Tại sao không, thưa ông. Tôi đã cố tình lờ đi nhưng không thể không nhận ra rằng ông không có lỗ tai trái. – Người thứ nhất tự tin trả lời.

Ông chủ tức giận và không nhận anh ta.

Người thứ hai là một phụ nữ, cô ta tỏ ra còn xuất sắc hơn người thứ nhất. Nhưng khi ông chủ hỏi cô ta câu hỏi cuối cùng tương tự thì cô ta cũng trả lời :

– Vâng, ông không có lỗ tai.

Ông chủ tức điên và tống cổ cô ta ra ngoài.

Người thứ ba là một cậu sinh viên vừa ra trường, thông minh và đẹp trai. Anh chàng tỏ ra rất có tương lai về công việc kinh doanh.

Nhưng ông chủ vẫn hỏi câu cuối cùng:

– Anh có thấy tôi có gì khác thường không?

Và trước sự kinh ngạc của ông chủ, anh thanh niên thản nhiên:

– Nếu tôi không lầm, ông đang mang kính sát tròng.

– Anh quả là một người quan sát tinh tế – Ông chủ thốt lên – Tại sao anh nhận thấy điều này?

Anh thanh niên cười lăn lộn trên ghế:

– Bởi vì, thưa ông… không thể đeo kính có gọng khi không có lỗ tai ạ!

Click to rate this post!
[Total: 80 Average: 4.3]