Quay bằng cái gì?

Trong thời đại công nghệ thông tin mọi người có thể ngồi nhà và làm mọi thứ qua phone và fax. Một lần ở một quán cà phê đèn mờ nọ bà chủ quán nhận được một cú phone:

– Tôi cần một cô gái, số nhà….đường.

– Xin lỗi quí ngày, quí ngài thích dùng loại nào ? Cao hay thấp ạ ?

– Loại nào cũng được. Tôi là phế binh chiến tranh bị mất cả hai chân.

– Thế béo hay gầy ạ ?

– Cũng thế thôi, tôi cũng chẳng còn cả taỵ

– Vậy, xin lỗi tôi hơi tò mò chút, quí ngày còn cái…ấy không ạ ?

– Mụ này điên chắc….không còn thì ta quay điện thoại bằng cái gì

Click to rate this post!
[Total: 74 Average: 4]

Viết tránh

Một phóng viên mới vào nghề tại một tạp chí ở một thị trấn nhỏ, và đang trong thời gian thử việc. Anh ta đi khắp nơi trong thị trấn và cuối cùng cũng tìm được một bản tin để làm bài viết cho mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ngực”.

Khi đọc bài của anh, chủ but tức giận nói: “Đây là một tờ báo có van hóa. Chúng ta không sử dụng từ ngữ có kiểu “ngực” hay cái gì đó đại loại như vậy vào đây. Bây giờ hãy quay về và nghĩ một cái gì đó thích hợp hơn!”

Người phóng viên trẻ về suy nghĩ rất lâu mà vẫn không thể tìm ra. Cuối cùng anh đưa cho chủ bút bài viết của mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ( . ) ( . )

Click to rate this post!
[Total: 90 Average: 4.3]

Chuyện lớp học

Các lớp học lịch sử thường làm cho bọn trẻ buồn ngủ và do đó, cũng không mấy khó hiểu khi chúng tỏ ra vui mừng vì được biết hôm nay có thể về sớm. Bà giáo tuyên bố: “Bất cứ em nào trả lời được câu hỏi của tôi, có thể ra khỏi lớp trước khi chuông reo”

Thật là tuyệt vời, Dick nghĩ như vậy vì nó biết rằng mình rất thông minh và có thể trả lời bà ấy vanh vách như một cuốn bách khoa toàn thư.

“Nào, bắt đầu. Ai đã nói: đừng hỏi tổ quốc đã làm gì cho bạn mà hãy hỏi bạn đã làm gì cho tổ quốc?”

“J.F. Kennedy thưa cô !” – một cô gái đầu bàn đã kịp giơ tay và dĩ nhiên cô nàng có thể ung dung ra về.

“Tốt lắm Allen, câu tiếp theo đây: Ai đã nói Tôi có một giấc mơ…?”

“Ô”, thêm một cô nàng khác đã cướp lời trước, “Martin Luther King”.

Cáu lắm, Dick buột miệng “Khi nào thì cái lũ ấy mới câm cái mồm thối tha của chúng nhỉ?”

Bà giáo sửng sốt và thét lớn “Ai đã nói câu ấy?”

“Bill Clinton thưa cô” – Dick mừng rỡ – “Bây giờ em có thể về được rồi phải không ạ?”

Click to rate this post!
[Total: 159 Average: 4]

Chống Ra, Chống Vô

Có anh chồng kia rất ham ăn. Một hôm, hai vợ chồng đậu ghe ở gần bìa rừng, luộc một con gà cùng ăn. Ăn được vài miếng, nghe chị vợ xởi lởi :

– Con gà béo quá, hén mình !

Chồng vừa nhồm nhoàm nhai vừa quay sang mắng vợ :

– Đang đậu gần rừng mà nói “béo, béo”, bộ hổng sợ cọp nó ra sao ? Chống ghe ra !

Chị vợ lui cui lấy sào làm theo lời chồng. Còn anh chồng vẫn nghiến ngấu ăn, hết miếng này đến miếng khác.

Vừa ngồi xuống mâm, chị vợ nói :

– Tôi nói vậy có gì đâu mà mình nổi thầu lậu lên vậy ?

Anh chồng quay sang nạt :

– Đang đậu giữa dòng mà nói “nổi thầu lậu”, bộ muốn dông gió cho chìm ghe phải không ? Chống vô !

Chị vợ không dám cải, lại lúi húi chống vô . Gặp nước chảy mạnh, toát mồ hôi chị mới đưa được ghe vào bờ. Đến lúc chị quay vào mâm thì chỉ còn lại mấy xương gà. Anh chồng nói với vợ :

– Phải cẩn thận vậy mới chắc ăn !

Click to rate this post!
[Total: 98 Average: 3.1]