Hai người bạn nói chuyện với nhau: “Có lẽ mình phải viết đơn xin ly dị”.
– Sao vậy?
– Vợ mình nửa năm nay không thèm nói với mình một câu nào.
– Cậu điên à! Biết tìm đâu ra một người vợ tuyệt vời như thế.
Hai người bạn nói chuyện với nhau: “Có lẽ mình phải viết đơn xin ly dị”.
– Sao vậy?
– Vợ mình nửa năm nay không thèm nói với mình một câu nào.
– Cậu điên à! Biết tìm đâu ra một người vợ tuyệt vời như thế.
Ông nọ nổi tiếng trong đám bạn bè là người tiết kiệm, kể cả trong lời nói.
Hôm ấy có một người phụ nữ ở công ty sản xuất đồ bếp đến gõ cửa xin gặp vợ ông để chào hàng, ông đáp rằng bà ấy không có ở nhà.
– Vậy tôi có thể chờ bà nhà được không ? – Người phụ nữ hỏi.
Người đàn ông đưa chị ta vào nhà và để chị ta ngồi chờ trong 3 tiếng đồng hồ. Cuối cùng, sốt ruột quá chị ta hỏi:
– Ông có thể cho biết bà nhà bây giờ ở đâu không?
– Bà ấy ở ngoài nghĩa trang – Người đàn ông trả lời.
– Thế bao giờ bà ấy về?
– Tôi không biết, bà ấy ở ngoài đó đã 11 năm rồi.
Một nhà kinh doanh trung niên đem vợ sang Paris. Sau khi đi khắp thành phố mua sắm, ông xin với vợ cho một ngày xả hơi.
Vừa thoát khỏi bà vợ già, ông đến ngay quán rượu và cuối cùng vớ được một ả gái điếm xinh đẹp. Ả đòi năm chục đô la còn ông thì trả mười đô la. Thế là không thỏa thuận được.
Tối hôm đó ông đưa vợ đến một hiệu ăn sang trọng và ở đó ông thấy ả gái điếm xinh đẹp ban chiều ngồi bên chiếc bàn gần cửa.
– Thấy chưa, quý ông – ả nói, lúc vợ chồng ông đi ngang qua – Xem ông kiếm được thứ như thế nào với mười đô la tồi tệ của ông?
Vợ than thở: “Anh không còn yêu em nữa ư? Trước kia, chiều chiều anh thường ngồi cạnh và nắm tay em…”
Chồng phản đối:
– Nhưng em yêu, từ khi chúng ta bán cây đàn piano đi thì điều đó không còn cần thiết nữa.